<CHAI NỜ> (TIẾP THEO)
Một anh đi cài win dạo, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồng và xám ngắt trong cái quần sịp vàng để bên cái máy tính cũ, anh ta rước lấy và đem cho 1 bà cụ . Bà cụ này bán hắn cho một bác xe ôm không con và khi bác xe ôm chết đi thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm 20 tuổi, hắn đi bán vé số cho ông Bá Cháy. Hình như, có mấy lần bà Tám nhà ông Bá, trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông Bá ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhà phải sợ cái bà Tám còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hây hây, mà ông Bá thì hay đau lưng lắm; người có bệnh đau lưng thì hay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông Bá ghen anh bán vé số khỏe mạnh mà sợ bà Tám không dám nói. Có người thì bảo anh bán vé số ấy được bà Tám quyền thu quyền bổ trong nhà nên lấy trộm được tiền của bà Tám. Mỗi người nói 1 cách, chẳng biết đâu mà lần. Chỉ biết một hôm Chai bị giải huyện rồi nghe đâu phải đi tù. Không biết tù mấy năm, nhưng hắn đi biệt tăm bảy, tám năm, rồi một hôm, hắn lại lù lù ở đâu lần về. Hắn về lần này trông khác hẳn, mới đầu chẳng ai biết hắn là ai. Trông như thằng bụi đời ! Cái đầu thì cắt bờm ngựa, cái răng vàng khè, cái mặt thì đen mà rất cơng cơng, hai mắt gườm gườm trông gớm chết! Hắn mặc quần sọt vàng với cái áo đỏ chói. Cái ngực phanh đầy những nét chạm trổ Hoa hậu Happy Polla với Thánh Phồng Tôm, cả hai cánh tay cũng thế. Trông gớm chết!
P/s: Đi ngủ, rảnh sẽ chế tiếp :v