Truyện toàn vần cờ này

  • Thread starter Thread starter AdminAdmin is verified member.
  • Start date Start date
Admin

AdminAdmin is verified member.

Well-Known Member
Staff member
Administrator
Cô Châu, con cưng của cụ Cả
Cầu. Cụ Cả có
cất cái chòi cạnh cửa Cổ-Chiên.
Cứ chiều
chiều, cô Châu chạy chơi cùng con chó cò
của chị Chín, con của cụ Chúc,
cậu của cô
Châu.
Cô Châu cỡ chẵn chín, cũng có
chút cà-chớn, cô chuyên chơi chuyện cắc-cớ.
Cô chọc con
chó, cô cầm cái củ cải, cô chìa
cho con chó,
con chó chồm chồm chực cắn
cái củ cải. Cô Châu chỉ cù-cưa cú-cứa chơi
chứ chẳng
chịu cho con chó cắn cái củ cải.
Cô Châu cất
cao cái củ cải. Cô Châu cất củ
cải, con chó cáu, con chó chồm chực cùng cô
Châu. Cẩu
cùng cực, cuối cùng, con chó
cắn cô Châu.
Con chó cắn cái cần cổ, cắn cái
cùi chỏ cô Châu. Cô Châu chạy, cô cầu cứu:
”cấp cứu,
cấp cứu!! chó cắn, chó cắn!!”
Chợt có Cậu Chương câu cá cạnh
cái chòi
của cô Châu, cậu Chương cấp- cứu; cậu chở
cô Châu chạy chữa. Chẳng có
cậu Chương
cứu, chém chết cô Châu chẳng
cùi cái chân
chắc cũng cụt cái cùi chỏ. Cậu Chương, con cuối của Cụ
chín Cúc. Cậu
Chương chịu chải-chuốt, có chút
của cải. Cậu
Chương cũng cắc-cớ, cũng có
chút cà-chớn, “chịu chơi chứ chẳng chịu chi”.
Cậu Chương
keo kiết kẹo kéo có chứng chỉ,
cậu Chương
có cốt cách của các công-chức
cao-cấp. Cậu Chương cố chấp, cau-có, chẳng
chửng-chạc.
Cậu Chương câu cá, cá cắn câu,
cậu cười
cười, cợt cợt, chừng cá chẳng
chịu cắn câu, cậu cáu, cậu chưởi: “cha con cá,
cá cà-
chớn!”.
Còn cô Châu, cô chưa chồng
cũng chẳng có
con cái chi. Cô cũng chịu chơi chút chút. Cô
cần-cù, chịu cực, cũng chịu chải
chuốt. Chính
cái cung cách chịu chơi cùng
chịu chải
chuốt của cô Châu cảm kích cậu Chương.
Cậu Chương cực-kỳ kết cô Châu.
Cứ chiều chiều, cậu Chương
kiếm chuyện
câu cá chứ cậu chẳng cần cá, cậu
cốt cạnh cô Châu, chỉ cần có cô. Cậu cố
kiếm cách chài
cô Châu. Có cô Châu, cậu
Chương cười chúm-
chiếm. Cậu Chương cười cùng
cô Châu, cô Châu cũng cười cong-cớn cùng
cậu Chương,
cái kiểu cười của các cô chịu
chơi. Cậu
Chương cứ kiếm chuyện con cà
con kê cùng cô Châu chứ chẳng chịu chăm
chú câu cá. Cô
Châu cũng có cảnh cáo cậu
Chương. Cậu
Chương chỉ cười chứ cậu chẳng
care. Cậu còn chê, cậu cau-có cùng cô
Châu:
“Chuyện của Chương, Châu chớ
có chen, chớ
cà chớn, cà cháo, coi chừng
Chương chém!”. Chừng cơn cáu cao, cậu còn kêu
cô Châu:
“cái con... chồn cái!”. Cô Châu cự
cậu
Chương, cậu Chương càng cau-
có cùng cô Châu, cậu Chương chọc cô Châu.
Cậu cố kiếm
chuyện chim chuột, kiếm cớ
chung chạ cùng
cô Châu.
Có chiều, chờ cho cô Châu kẹt công chuyện,
cậu Chương cầm cái cưa, cưa cái
chốt cửa
của cái chòi của cô Châu kêu
“cà-cót, cà-két”.
Cậu Chương cố cạy cửa cái chòi cô Châu. Cậu
chen cái chân, chống cái cùi chỏ,
cậu
Chương cố chui cái cổ cụt của
cậu chêm cái
cửa, chớ cho cô Châu chạy....
 

Facebook Comments

Similar threads

S
Replies
0
Views
1K
Sjeunhanleech
S
Admin
Replies
1
Views
2K
quanghoangvn
quanghoangvn
cuongpro9x
3 4 5
Replies
83
Views
70K
ttclonetnl
ttclonetnl
Back
Top