Đợi
“Mẹ ơi, sao bà hay ngồi ngoài
cửa chiều chiều thế mẹ? Bà lãng
mạn quá mẹ nhỉ!” Nó cười tít
mắt, tưởng tượng vu vơ ở chân
trời nào chả rõ. Mẹ chẳng nói gì,
chỉ lặng im, lâu lâu lại ngẩn lên
nhìn bà, mắt mẹ thoáng buồn, nó
chẳng hiểu vì đâu…
Sau đó nó biết ông khi xưa đi
chiến trường...