Như đã biết, ngày 25/12/2010, tàu đánh cá FV Shiuh Fu No1 (Đài Loan) chở theo 26 thủy thủ đã bị hải tặc Somalia bắt giữ khi đang buông câu trong hành trình rong ruổi hơn 1 năm trời chưa cập bến. Suốt 19 tháng qua, bọn cướp khi giam lỏng những thuyền viên trên tàu giữa biển tới 8 tháng trời, lúc đưa lên đảo bắt làm nô lệ phục dịch cho chúng. Cuối cùng chúng đưa họ vào rừng sống trong cảnh màn trời chiếu đất.
Hàng ngày, cướp biển Somalia thay phiên nhau giám sát các thuyền viên.*Bọn cướp còn cắt cử hẳn một thuyền viên chịu trách nhiệm nấu ăn hàng ngày cho chúng. Hầu hết quãng thời gian chúng hành hạ tù binh, nhưng đôi khi nổi hứng lại tỏ ra thân thiện đến mức kỳ cục.
Có hôm, sau một bữa đánh chén no say, chúng thưởng cho thuyền viên đầu bếp nửa chai rượu mang về. Anh em thủy thủ dù sống trong đói khát lâu ngày, cũng cố chia nhau nhấp từng ngụm nhỏ cảm nhận men cay nơi vùng đất thuộc nước châu Phi xa xôi nắng cháy này.
Tên cướp chột mắt tốt bụng
Sống lâu trong sự giam cầm của hải tặc Somalia, những thủy thủ Việt Nam lẫn Trung Quốc đều đã quen thuộc tới tướng mạo, dáng đi đến tính cách của từng tên cướp biển. Thủy thủ Hồ Xuân Hương (Quỳnh Lưu - Nghệ An) cũng vậy. Hương nhớ hết khuôn mặt từng tên cướp. Có những tên lạnh lùng độc ác, chỉ nói chuyện bằng roi vọt, nhiều gã lại *** ngốc, khờ khạo. Vài tên hứng chí trong phiên gác còn ngồi "buôn dưa lê" với thuyền viên.
Trong bầy lang sói biển khơi đó, có một người mà Hương cũng như đồng đội sẽ mãi mãi nhớ và biết ơn. Người này mang dáng vẻ giống như một tên cướp biển mà Hương từng xem qua phim ảnh. Đó là một tên cướp chột mắt. Chiếc mắt chột được che lại bằng vòng tròn màu đen có buộc dây quàng qua đầu.
Ông ta tên là Henberry. Người này khoảng 40 tuổi. Vẻ mặt gã cũng như bao tên cướp khác hiện lên một vẻ lạnh lùng độc ác. Vậy nhưng ẩn bên trong là sự hiện lành tốt bụng đến khó tin.
Suốt gần hai năm, tên cướp biển chột mắt chưa bao giờ vung tay đánh đập bất cứ một thuyền viên nào. Có những khi bọn cướp biển kia hành hạ đám tù binh, Henberry đứng đó xua tay ý nói những tên kia dừng lại và tha cho họ.
Hương nhớ thời gian đầu bị giam lỏng trên thuyền, bọn cướp cho phép thuyền viên buổi chiều được thả câu bắt cá nấu ăn. Nhưng nếu ra sớm hơn sẽ bị phạt. Một lần, Hương cùng một thủy thủ khác đói quá, quyết định lên boong thả câu khi chưa được phép.
Họ ngó quanh quẩn không thấy tên cướp nào gần đó liền nhẹ nhàng buông câu. Ai dè lưỡi câu vừa chạm mặt nước, hai tên cướp mặt đầy sát khí xuất hiện sau lưng. Chúng trói Hương và người bạn lại trên bong rồi vung roi bắt đầu cuộc tra tấn. Hương nhắm mắt đón nhận, biết phen này mình thừa sống thiếu chết.
Bỗng tên cướp dừng tay, có ai đó đang nói. Hương mở mắt ra thấy Henberry đang đứng chắp hai tay như van xin hai kẻ độc ác kia hãy ngừng lại. Thoát được trận đòn roi đáng sợ, Hương thầm cảm ơn tên cướp biển chột mắt tốt bụng.
Hương còn nhớ, cũng trong thời gian này, Henberry thường hay qua lại trên tàu. Mỗi lần ông ta đến, thường giấu thuốc lá trong bọc ở lưng quần. Ông ta phân phát hào phóng cho các thủy thủ. Tất cả thủy thủ đều chỉ mong đến phiên gác của Henberry. Họ vui vì sự có mặt của ông ta.
Thời gian rảnh rỗi, các thủy thủ lấy bài và cờ ra chơi. Họ rủ Henberry chơi cùng. Họ dạy Henberry chơi bài theo kiểu Việt Nam, Trung Quốc. Trong những cuộc chơi bài đó có tiếng cười đùa không ngớt của tù binh lẫn cướp biển.
Cướp biển Somalia (Ảnh: Reuters)
Cướp biển thương thủy thủ Việt Nam
Henberry biết nói tiếng Anh. Thuyền trưởng nói tiếng Anh rất khá. Henberry kể cho các thủy thủ nghe về cuộc đời mình. Hương nghe bập bõm đôi câu không rõ nghĩa.
Henberry lớn lên trên đảo này từ bé. Rồi ông ta chẳng nhớ mình làm cướp biển từ khi nào. Ông ta từng lấy vợ. Nhưng không hiểu vì lý do gì vợ ông ta bỏ đi. Henberry bị cuốn vào những cuộc đánh bắt, bắn giết trên biển. Henberry coi cuộc đời mình vô vị, sự sống và cái chết đều vô nghĩa. Cuộc đời làm hải tặc của Henberry trôi theo những con sóng nước đảo **** giữa đại dương.
Henberry nhắc đến đây, Hương chợt nghĩ hình ảnh hai tên cướp biển què quặt. Một tên bị dây neo nghiến gãy chân. Còn một tên có khuôn mặt lẫn dáng người như con khỉ đột, hàm răng vàng nhe ra trước trông phát ớn. Hắn làm nhiệm vụ cảnh giới. Cứ mỗi lần ra quân cướp bóc, hắn luôn ngồi vắt vẻo trên nóc tàu.
Hôm bị bắt, Hương còn ấn tượng về hắn. Lúc đó hắn còn lành lặn. Một thời gian sau gặp lại, hắn đã mất một chân. Hắn nói bị trúng đạn trong một cuộc đấu súng trên biển cách đó không lâu. Ở trên đảo không có máy móc y tế, thuốc men hiện đại nên hắn đành bỏ đi chiếc chân này. Hắn chẳng quan tâm đến điều đó. Cũng chẳng ai quan tâm đến hắn. Hắn vẫn nhe hàm răng vàng cười cười. Nụ cười đáng ghét của tên cướp biển ẩn chứa nỗi cô đơn, vô cảm với cuộc đời.
Cuộc đời Henberry cũng vậy!
Henberry đôi khi nhắc đến cuộc chiến tranh Việt Mỹ từ mấy chục năm trước. Hương chỉ nghe loáng thoáng: "War... America... Vietnam". Ông ta còn nói "thương thủy thủ Việt Nam, những người da vàng nhỏ con, không muốn đánh đập".
Tên cướp biển chột mắt không kể nhiều về tổ chức hải tặc của mình. Ông ta chỉ cho biết rằng tướng cướp "full... money" (nhiều tiền).
Những ngày sống trên đảo, những tù binh thủy thủ đói khát đến lả người. Chính Henberry nhiều lần lén mang đồ ăn, thức uống đến cho họ. Đôi lúc nhớ lại, Hương nghĩ, nếu không có tên cướp biển tốt bụng đó, chắc gì mình đã sống sót nổi để chờ đến ngày trở về.
Một tên cướp biển thân thiện hiếm có. Hương còn nhớ có lần quẫn trí, đầu óc mụ mị, nhóm thuyền viên lao vào đánh nhau, như **** dại. Bọn cướp biển phải can thiệp. Chúng trói từng người vào gốc cây. Lúc đó có cả Henberry. Bon cướp ở đây lắm lúc kỳ cục. Chúng bắn giết khắp nơi, tra tấn đánh đập người khác là chuyện thường ngày. Nhưng lần này, chúng lại đến từng người giảng giải đạo lý. Rồi Henberry và nhóm cướp yêu cầu các thủy thủ phải bắt tay nhau làm lành mới cởi trói thả ra.
Hương biết, tất cả thủy thủ đều quý mến Henberry. Hương còn nhớ ngày rời đảo, Hương và mọi người đều tìm đến bắt tay từ biệt Henberry. Nghĩ lại những ngày tháng trên đảo, nhớ đến hình ảnh tên cướp biển chột mắt tốt bụng đôi khi khiến Hương không khỏi xao lòng.
Đón đọc kỳ tiếp theo: Lời chúc của cướp biển Somalia vào 10h00, thứ 3, 30/07/2012 trên 24h.com.vn
Hàng ngày, cướp biển Somalia thay phiên nhau giám sát các thuyền viên.*Bọn cướp còn cắt cử hẳn một thuyền viên chịu trách nhiệm nấu ăn hàng ngày cho chúng. Hầu hết quãng thời gian chúng hành hạ tù binh, nhưng đôi khi nổi hứng lại tỏ ra thân thiện đến mức kỳ cục.
Có hôm, sau một bữa đánh chén no say, chúng thưởng cho thuyền viên đầu bếp nửa chai rượu mang về. Anh em thủy thủ dù sống trong đói khát lâu ngày, cũng cố chia nhau nhấp từng ngụm nhỏ cảm nhận men cay nơi vùng đất thuộc nước châu Phi xa xôi nắng cháy này.
Tên cướp chột mắt tốt bụng
Sống lâu trong sự giam cầm của hải tặc Somalia, những thủy thủ Việt Nam lẫn Trung Quốc đều đã quen thuộc tới tướng mạo, dáng đi đến tính cách của từng tên cướp biển. Thủy thủ Hồ Xuân Hương (Quỳnh Lưu - Nghệ An) cũng vậy. Hương nhớ hết khuôn mặt từng tên cướp. Có những tên lạnh lùng độc ác, chỉ nói chuyện bằng roi vọt, nhiều gã lại *** ngốc, khờ khạo. Vài tên hứng chí trong phiên gác còn ngồi "buôn dưa lê" với thuyền viên.
Trong bầy lang sói biển khơi đó, có một người mà Hương cũng như đồng đội sẽ mãi mãi nhớ và biết ơn. Người này mang dáng vẻ giống như một tên cướp biển mà Hương từng xem qua phim ảnh. Đó là một tên cướp chột mắt. Chiếc mắt chột được che lại bằng vòng tròn màu đen có buộc dây quàng qua đầu.
Ông ta tên là Henberry. Người này khoảng 40 tuổi. Vẻ mặt gã cũng như bao tên cướp khác hiện lên một vẻ lạnh lùng độc ác. Vậy nhưng ẩn bên trong là sự hiện lành tốt bụng đến khó tin.
Suốt gần hai năm, tên cướp biển chột mắt chưa bao giờ vung tay đánh đập bất cứ một thuyền viên nào. Có những khi bọn cướp biển kia hành hạ đám tù binh, Henberry đứng đó xua tay ý nói những tên kia dừng lại và tha cho họ.
Hương nhớ thời gian đầu bị giam lỏng trên thuyền, bọn cướp cho phép thuyền viên buổi chiều được thả câu bắt cá nấu ăn. Nhưng nếu ra sớm hơn sẽ bị phạt. Một lần, Hương cùng một thủy thủ khác đói quá, quyết định lên boong thả câu khi chưa được phép.
Họ ngó quanh quẩn không thấy tên cướp nào gần đó liền nhẹ nhàng buông câu. Ai dè lưỡi câu vừa chạm mặt nước, hai tên cướp mặt đầy sát khí xuất hiện sau lưng. Chúng trói Hương và người bạn lại trên bong rồi vung roi bắt đầu cuộc tra tấn. Hương nhắm mắt đón nhận, biết phen này mình thừa sống thiếu chết.
Bỗng tên cướp dừng tay, có ai đó đang nói. Hương mở mắt ra thấy Henberry đang đứng chắp hai tay như van xin hai kẻ độc ác kia hãy ngừng lại. Thoát được trận đòn roi đáng sợ, Hương thầm cảm ơn tên cướp biển chột mắt tốt bụng.
Hương còn nhớ, cũng trong thời gian này, Henberry thường hay qua lại trên tàu. Mỗi lần ông ta đến, thường giấu thuốc lá trong bọc ở lưng quần. Ông ta phân phát hào phóng cho các thủy thủ. Tất cả thủy thủ đều chỉ mong đến phiên gác của Henberry. Họ vui vì sự có mặt của ông ta.
Thời gian rảnh rỗi, các thủy thủ lấy bài và cờ ra chơi. Họ rủ Henberry chơi cùng. Họ dạy Henberry chơi bài theo kiểu Việt Nam, Trung Quốc. Trong những cuộc chơi bài đó có tiếng cười đùa không ngớt của tù binh lẫn cướp biển.
Cướp biển Somalia (Ảnh: Reuters)
Cướp biển thương thủy thủ Việt Nam
Henberry biết nói tiếng Anh. Thuyền trưởng nói tiếng Anh rất khá. Henberry kể cho các thủy thủ nghe về cuộc đời mình. Hương nghe bập bõm đôi câu không rõ nghĩa.
Henberry lớn lên trên đảo này từ bé. Rồi ông ta chẳng nhớ mình làm cướp biển từ khi nào. Ông ta từng lấy vợ. Nhưng không hiểu vì lý do gì vợ ông ta bỏ đi. Henberry bị cuốn vào những cuộc đánh bắt, bắn giết trên biển. Henberry coi cuộc đời mình vô vị, sự sống và cái chết đều vô nghĩa. Cuộc đời làm hải tặc của Henberry trôi theo những con sóng nước đảo **** giữa đại dương.
Henberry nhắc đến đây, Hương chợt nghĩ hình ảnh hai tên cướp biển què quặt. Một tên bị dây neo nghiến gãy chân. Còn một tên có khuôn mặt lẫn dáng người như con khỉ đột, hàm răng vàng nhe ra trước trông phát ớn. Hắn làm nhiệm vụ cảnh giới. Cứ mỗi lần ra quân cướp bóc, hắn luôn ngồi vắt vẻo trên nóc tàu.
Hôm bị bắt, Hương còn ấn tượng về hắn. Lúc đó hắn còn lành lặn. Một thời gian sau gặp lại, hắn đã mất một chân. Hắn nói bị trúng đạn trong một cuộc đấu súng trên biển cách đó không lâu. Ở trên đảo không có máy móc y tế, thuốc men hiện đại nên hắn đành bỏ đi chiếc chân này. Hắn chẳng quan tâm đến điều đó. Cũng chẳng ai quan tâm đến hắn. Hắn vẫn nhe hàm răng vàng cười cười. Nụ cười đáng ghét của tên cướp biển ẩn chứa nỗi cô đơn, vô cảm với cuộc đời.
Cuộc đời Henberry cũng vậy!
Henberry đôi khi nhắc đến cuộc chiến tranh Việt Mỹ từ mấy chục năm trước. Hương chỉ nghe loáng thoáng: "War... America... Vietnam". Ông ta còn nói "thương thủy thủ Việt Nam, những người da vàng nhỏ con, không muốn đánh đập".
Tên cướp biển chột mắt không kể nhiều về tổ chức hải tặc của mình. Ông ta chỉ cho biết rằng tướng cướp "full... money" (nhiều tiền).
Những ngày sống trên đảo, những tù binh thủy thủ đói khát đến lả người. Chính Henberry nhiều lần lén mang đồ ăn, thức uống đến cho họ. Đôi lúc nhớ lại, Hương nghĩ, nếu không có tên cướp biển tốt bụng đó, chắc gì mình đã sống sót nổi để chờ đến ngày trở về.
Một tên cướp biển thân thiện hiếm có. Hương còn nhớ có lần quẫn trí, đầu óc mụ mị, nhóm thuyền viên lao vào đánh nhau, như **** dại. Bọn cướp biển phải can thiệp. Chúng trói từng người vào gốc cây. Lúc đó có cả Henberry. Bon cướp ở đây lắm lúc kỳ cục. Chúng bắn giết khắp nơi, tra tấn đánh đập người khác là chuyện thường ngày. Nhưng lần này, chúng lại đến từng người giảng giải đạo lý. Rồi Henberry và nhóm cướp yêu cầu các thủy thủ phải bắt tay nhau làm lành mới cởi trói thả ra.
Hương biết, tất cả thủy thủ đều quý mến Henberry. Hương còn nhớ ngày rời đảo, Hương và mọi người đều tìm đến bắt tay từ biệt Henberry. Nghĩ lại những ngày tháng trên đảo, nhớ đến hình ảnh tên cướp biển chột mắt tốt bụng đôi khi khiến Hương không khỏi xao lòng.
Đón đọc kỳ tiếp theo: Lời chúc của cướp biển Somalia vào 10h00, thứ 3, 30/07/2012 trên 24h.com.vn
570 ngày trong ngục tù cướp biển Ký ức thuyền viên Việt: Sa bẫy cướp biển Chân dung cướp biển Somalia Thủy thủ và ngày tháng đọa đày |