Tay nghề
Một bác sĩ phụ khoa sau nhiều năm hành nghề cảm thấy chán ngấy công việc của mình và quyết định đến với một sự nghiệp mới. Ước mơ thuở bé của ông là trở thành kỹ sư. Vì vậy, ông ghi danh vào một trường kỹ thuật.
Sau 2 năm miệt mài, cuối cùng thì kỳ thi tốt nghiệp cũng tới. Đề thi yêu cầu thí sinh phải tháo rã hoàn toàn một cỗ máy rồi lắp lại mà nó vẫn hoạt động trơn tru như mới. Vị cựu bác sĩ hoàn thành bài thi và về nhà thấp thỏm chờ đợi kết quả.
Ngày nhận được phiếu báo điểm, ông bác sĩ nhảy ngược lên vì ngạc nhiên: bài thi của ông đạt tới 150% số điểm tối đa. Thắc mắc, ông gọi điện tới vị giám khảo để hỏi và được giải thích:
- Với việc lột trần cỗ máy một cách tỉ mỉ, anh xứng đáng được hưởng 50% số điểm tối đa. Tôi cho anh 50% số điểm nữa vì đã lắp nó lại một cách hoàn hảo. Còn 50% điểm thưởng là vì anh đã thực hiện tất cả các kỳ công đó qua cái lỗ thăm dầu.
Điên vì đàn bàVị giám đốc nhà thương **** dẫn một quan khách tham quan. Chỉ một người nằm trên giường hai tay ôm chặt một con búp bê vào lòng, vị giám đốc giải thích:
- Trước đây ông này yêu một người đàn bà, nhưng bị bà ta bỏ rơi và lấy chồng khác nên y phát **** và cứ tưởng con búp bê là người yêu mình.
Đến một phòng khác, thấy một người **** bị xiềng xích hai tay, đang vùng vẫy bổ đầu vào tường tự tử.
Vị giám đốc lắc đầu nói:
- Còn đây là anh chồng đã lấy bà ta.
Nhà giống, người cũng giốngCảnh sát hỏi một nghi can:
- Đêm khuya, anh mò vào nhà người khác làm gì?
- Chung cư mới xây, toàn là nhà giống nhau, tôi say quá nên vào nhầm nhà.
- Thế tại sao anh lại bỏ chạy khi trông thấy bà này bước ra?
- À, tôi tưởng đấy là bà vợ tôi.
Sân quạỞ Phong Lưu, Cạnh Đền có một sân chim, mỗi lần người ta bắt hàng vạn con còng cọc, cò long bong, cò quắm, vạc, diệc mốc... chở ra chợ bán. Sau hậu đất tui thì có "sân quạ", chuyện mới lạ đời!
Số là mùa hạn năm đó, nắng khô hết đìa bàu. ao vũng xứ này. Trâu bò phải đi kiếm nước uống ở những cái giếng giữa đồng xa.
Tui có bầy trâu tất cả là tám con. Nhưng chiều bữa đó, chúng đi ăn về lại lạc mất con đực pháo. Sau đó mấy tháng lăng xăng chạy kiếm đủ chỗ, tui mới gặp nó đứng chổng khu uống nước ở một cái giếng trong đầu ngàn hậu đất.
Gần đi tới, tui thấy con đực pháo rùng mình lúc lắc, mặc dù bốn cái chân nó còn lún sâu dưới thềm đìa. Tới thêm chút nữa, tui thấy con trâu như nghe được tiếng động, nó cựa mình vùng lên. Gần lại nữa, tui thấy nó run run, giật giật. Lấy làm lạ, tui đi gần lại xem. Con trâu làm như hoảng hồn, lúc lắc nhổ bốn cái chân lên, nhưng bốn chân nó ngay đơ không làm sao nhúc nhích được. Con trâu lại cất tiếng kêu "ọa ọa". Rồi nó trân mình đứng dựng tại chỗ, run rẩy. Thấy đít con trâu lủng một lỗ, tui vội quơ nùi rơm nhét nó lại, rồi đưa tay với sợi dây định dẫn nó về. Nhưng con trâu cố giãy giụa, mà vẫn đứng tại chỗ
. Cuối cùng tui phải về, kêu bả ra lôi tiếp con trâu về nhà.
Sau đó, tui với bả bàn mài dao xẻ con trâu. Nào ngờ phèo phổi, ruột gan, thịt thà bên trong con trâu đều bị lũ quạ khoét đít chui vô hồi nào mà ăn sạch trọi. Tui với bả bắt ra được ba trăm hai mươi sáu con quạ vừa lớn vừa nhỏ. Hông tin hả? Hỏi bả thử coi!
Thu hoạch lưỡi naiNăm ấy, mấy chục công lúa tui đang cấy cặp mé rừng, tới mùa không còn thu hoạch được một hột để nhổ râu. Lúc lúa đứng cái, lũ nai kéo về cả bầy, ăn tới tới. Cất chòi giữ ngày giữ đêm, giật banh mất chục cái thùng thiếc mà chúng vẫn trơ trơ không sợ. Đánh bẫy, giặng giò bắt được một, thì chúng kéo lại hai. Nai chà tràn vô xóm rượt chém bò cổ, nhảy đực bò cái, đẻ ra con nào cũng có nhánh nhóc.
Ai cũng bảo là chắc phải để xứ này cho nai ở. Tui nhất định
không chịu thua, cố tìm hết cách để trị lũ nai này. Đêm đêm tui đi rình xem cách chúng ăn lúa. Nó ăn cũng như trâu bò ăn vậy thôi. Nghĩa là lưỡi cũng le ra, nghoéo gọn bụi lúa rồi giựt mạnh lên.
Tui về nhà, ngồi suy nghĩ, nhủ thầm: "Như vậy là chết cha chúng mày rồi!". Xách mác ra vườn, tui đốn những cây tre lồ ô mang vô. Tui lần lượt bập nhẹ nhẹ lưỡi mác vào cật cây tre rồi lẩy ra lấy một miếng cật tre dài cỡ chiếc đũa bếp,
hai bề cạnh bén như nước. Làm tới chiều, tui đem ra ruộng, mỗi
game ***
bụi lúa tui cắm vào giữa một miếng tre cho thật chắc. Làm xong về nhà, tui biểu mấy đứa nhỏ cứ việc ngủ cho thẳng giấc đi, đừng lo canh tuần gì nữa.
Sáng bữa sau, tui chống chiếc xuống be ra ruộng. Tui xăn quần lội xuống, tay nắm be xuồng dắt tới, vừa đi vừa mò theo từng gốc lúc mà lượm lưỡi nai. Thứ tre lồ ô chẻ mỏng, cật bén như nước. Vô phúc cho con nai
nào nhè ngoéo cái lưỡi vô đó mà giật lên thì thế nào cũng phải đứt lưỡi ra.
Mùa đó, ngoài cái chuyện bán thịt lưỡi nai tươi cho bà con lối xóm nhậu chơi, tui còn phơi khô chở lên Sài Gòn bán cho cửa hàng mua để xuất sang Hồng Kông, Singgapo được một tấn hai lưỡi nai khô. Không tin thì hỏi bả thử coi.
:wave: