- Trước ma lực ghê gớm củađồng tiền, thị tự nguyện bán đứa con gái mình mới vừa 13 tuổi để lấy 1 triệu đồng.
Hành vi nhẫn tâm của Hoàng Thị Hồng ở bản Na Pao, xã Bản Lầu, huyện Mường Khương, tỉnh Lào Caisẽ vĩnh viễn bị chôn vùi nếu một ngày đứa con ấy bỗng dưng trở vềcùng với tấm thân tàn tạ, gạt nước mắt viết đơn tố cáo những kẻ đã bán mình vào chốn địa ngục trần gian, trong đó không loại trừ kẻ mà cô gái đau khổ ấy đã từng gọi là mẹ.
Mờ mắt vì tiền
Không nhớ tên mẹ, chẳng nhớ tên cha, người đàn bà ấy chỉ nhớ rành rõ tên của anh chị mình.
Điều kỳ lạ ấy đã khiến cho nhiều trinh sát 4 năm ròng rã theo dấu thị phải đặt câu hỏi:
Phải chăng sự thiêng liêng của tìnhmẫu tử từ lâu đã bị thị đặt xuống hàng thứ yếu, thế nên chỉ khi một người cùng làng đến nhà, buông ra những lời ngọt ngào, đặc biệt là khoản tiền gần 1 triệu đồng cho đứa con gái đang tuổi lớn của thị thì thị đã ngoan ngoãn “dâng” đứa con của mình mà không mất nhiều thời gian suy nghĩ, dằn vặt.
Em N khi đó đang ở tuổi 13, cái tuổi như đóa hoa rừng còn e ấp hồn nhiên và trong sáng. Vào cái ngày định mệnh ấy, em đi theo mẹ như bao buổi lên nương trồng sắn, lên chợ mỗi mùa phiên… nhưng em không thể biết rằng đó chính là đoạn cuối chia cắt tình mẫu tử.
Trước đó, vào tháng 4/2004, đối tượng Trần Văn Sơn xuất cảnh trái phép sang Nàn Si – Hà Khẩu – Vân Nam (Trung Quốc) làm thuê.
Tại đây, Sơn gặp Lao Sử là chủ chứa mại dâm. Sử bảo Sơn về nướctìm gái mại dâm bán cho y với khoản tiền hậu hĩnh. Sơn nhận lời rồi về nước tìm gặp Đàm Thị Tươi để thương thảo kế hoạch “làm ăn”tìm gái bán sang Trung Quốc.
Khoảng một tuần sau, Tươi đã tìm gặp Hồng để ngã giá cho đứa con 13 tuổi của thị. Trong cuộc mua bán đó, Tươi nói rõ với Hồng sẽ đưa con gái của thị sang Trung Quốc làm gái mại dâm, đổi lại, thị sẽ được bù đắp 1 triệu đồng cho công sinh đẻ, nuôi nấng.
Đối với một người đàn bà sinh ra ở chốn rừng núi, quần quật làm lụng quanh năm cũng chưa có đếnmấy trăm ngàn tích trữ, thì con số đó quả là một niềm mơ ước với thị.Không chần chừ, Hồng đồng ý bán con.
Có được gái gật đầu của Hồng, Tươi liền gọi điện ngay cho Sơn đểbàn kế hoạch đưa đón cháu N sang Trung Quốc.
Trở về, Tươi đưa cho Hồng 30 ngàn đồng để hai mẹ con đi xe ômrồi gặp Sơn ở biên giới. Rồi từ đó, tất cả theo đường mòn vượt qua biên giới Việt – Trung đến thẳng nhà Lao Sử.
Từ đây, Sử tiếp tục chở mẹ con Hồng vào sâu trong nội địa Trung Quốc. Sau khi cuộc mua bán kết thúc, Lao Sử đưa cho Hồng 440 NDT theo thỏa thuận trước đó, trở về Việt Nam Hồng còn phóng khoáng cho Sơn và Tươi mỗi người 100 NDT và nói đó là tiền công vì đã giúp thị bán con trót lọt.
Tại điểm chứa mại dâm của Lao Sử,cháu N đã phải “làm việc” cho Sử như bao nhiêu cô gái trưởng thành khác ở động này.
Hơn thế nữa, do xuân sắc hơn các cô khác mà tần suất “hoạt động” của N có lúc cao hơn. Chẳng bao lâu, đóa hoa rừng còn chưa kịp bung nở ấy đã bị bao nhiêu khách làng chơi vùi dập.
Trong lời kể của mình khi trở lại Việt Nam, N đã khiến cho nhiều trinh sát thụ lý điều tra phải ứa nước mắt bởi những tâm sự về nỗiđau khi bị chính mẹ đẻ mình lừa bán sang nước bạn vào chốn nhơ nhớp.
Hơn thế nữa, không chỉ bán mà mẹcòn nhiệt tình tiễn chân con sang tận Trung Quốc. Suốt một chặng đường dài cháu không thể phát hiện trên khuôn mặt mẹ một nét đau buồn nào, có chăng lúc đó trong đầu Hồng đang lấy làm hả hêvà suy tính với số tiền kiếm được sau phi vụ bán con này, thị sẽ làm gì.
Căm giận mẹ và những kẻ đã khiếntấm thân mình nhơ nhớp, thể xác bị hành hạ và chịu biết bao nhiêu cay đắng, N vẫn phải cắn răng hầu hạ theo lệnh của Lao Sử, vì chỉ một phút lơi là hay có ý định chống đối thì y như rằng roi vọt lại hằn lên thân thể. Thế nhưng, trong đầu cô sơn nữ non nớt ấy vẫn nghĩ đến ngày được trở về.
Hành vi nhẫn tâm của Hoàng Thị Hồng ở bản Na Pao, xã Bản Lầu, huyện Mường Khương, tỉnh Lào Caisẽ vĩnh viễn bị chôn vùi nếu một ngày đứa con ấy bỗng dưng trở vềcùng với tấm thân tàn tạ, gạt nước mắt viết đơn tố cáo những kẻ đã bán mình vào chốn địa ngục trần gian, trong đó không loại trừ kẻ mà cô gái đau khổ ấy đã từng gọi là mẹ.
Mờ mắt vì tiền
Không nhớ tên mẹ, chẳng nhớ tên cha, người đàn bà ấy chỉ nhớ rành rõ tên của anh chị mình.
Điều kỳ lạ ấy đã khiến cho nhiều trinh sát 4 năm ròng rã theo dấu thị phải đặt câu hỏi:
Phải chăng sự thiêng liêng của tìnhmẫu tử từ lâu đã bị thị đặt xuống hàng thứ yếu, thế nên chỉ khi một người cùng làng đến nhà, buông ra những lời ngọt ngào, đặc biệt là khoản tiền gần 1 triệu đồng cho đứa con gái đang tuổi lớn của thị thì thị đã ngoan ngoãn “dâng” đứa con của mình mà không mất nhiều thời gian suy nghĩ, dằn vặt.
Em N khi đó đang ở tuổi 13, cái tuổi như đóa hoa rừng còn e ấp hồn nhiên và trong sáng. Vào cái ngày định mệnh ấy, em đi theo mẹ như bao buổi lên nương trồng sắn, lên chợ mỗi mùa phiên… nhưng em không thể biết rằng đó chính là đoạn cuối chia cắt tình mẫu tử.
Trước đó, vào tháng 4/2004, đối tượng Trần Văn Sơn xuất cảnh trái phép sang Nàn Si – Hà Khẩu – Vân Nam (Trung Quốc) làm thuê.
Tại đây, Sơn gặp Lao Sử là chủ chứa mại dâm. Sử bảo Sơn về nướctìm gái mại dâm bán cho y với khoản tiền hậu hĩnh. Sơn nhận lời rồi về nước tìm gặp Đàm Thị Tươi để thương thảo kế hoạch “làm ăn”tìm gái bán sang Trung Quốc.
Khoảng một tuần sau, Tươi đã tìm gặp Hồng để ngã giá cho đứa con 13 tuổi của thị. Trong cuộc mua bán đó, Tươi nói rõ với Hồng sẽ đưa con gái của thị sang Trung Quốc làm gái mại dâm, đổi lại, thị sẽ được bù đắp 1 triệu đồng cho công sinh đẻ, nuôi nấng.
Đối với một người đàn bà sinh ra ở chốn rừng núi, quần quật làm lụng quanh năm cũng chưa có đếnmấy trăm ngàn tích trữ, thì con số đó quả là một niềm mơ ước với thị.Không chần chừ, Hồng đồng ý bán con.
Có được gái gật đầu của Hồng, Tươi liền gọi điện ngay cho Sơn đểbàn kế hoạch đưa đón cháu N sang Trung Quốc.
Trở về, Tươi đưa cho Hồng 30 ngàn đồng để hai mẹ con đi xe ômrồi gặp Sơn ở biên giới. Rồi từ đó, tất cả theo đường mòn vượt qua biên giới Việt – Trung đến thẳng nhà Lao Sử.
Từ đây, Sử tiếp tục chở mẹ con Hồng vào sâu trong nội địa Trung Quốc. Sau khi cuộc mua bán kết thúc, Lao Sử đưa cho Hồng 440 NDT theo thỏa thuận trước đó, trở về Việt Nam Hồng còn phóng khoáng cho Sơn và Tươi mỗi người 100 NDT và nói đó là tiền công vì đã giúp thị bán con trót lọt.
Tại điểm chứa mại dâm của Lao Sử,cháu N đã phải “làm việc” cho Sử như bao nhiêu cô gái trưởng thành khác ở động này.
Hơn thế nữa, do xuân sắc hơn các cô khác mà tần suất “hoạt động” của N có lúc cao hơn. Chẳng bao lâu, đóa hoa rừng còn chưa kịp bung nở ấy đã bị bao nhiêu khách làng chơi vùi dập.
Trong lời kể của mình khi trở lại Việt Nam, N đã khiến cho nhiều trinh sát thụ lý điều tra phải ứa nước mắt bởi những tâm sự về nỗiđau khi bị chính mẹ đẻ mình lừa bán sang nước bạn vào chốn nhơ nhớp.
Hơn thế nữa, không chỉ bán mà mẹcòn nhiệt tình tiễn chân con sang tận Trung Quốc. Suốt một chặng đường dài cháu không thể phát hiện trên khuôn mặt mẹ một nét đau buồn nào, có chăng lúc đó trong đầu Hồng đang lấy làm hả hêvà suy tính với số tiền kiếm được sau phi vụ bán con này, thị sẽ làm gì.
Căm giận mẹ và những kẻ đã khiếntấm thân mình nhơ nhớp, thể xác bị hành hạ và chịu biết bao nhiêu cay đắng, N vẫn phải cắn răng hầu hạ theo lệnh của Lao Sử, vì chỉ một phút lơi là hay có ý định chống đối thì y như rằng roi vọt lại hằn lên thân thể. Thế nhưng, trong đầu cô sơn nữ non nớt ấy vẫn nghĩ đến ngày được trở về.