Cái chết của nữ sinh Nguyễn Thị L. (học sinh lớp 10, trường THPT Tiền Phong, xã Mê Linh, huyện Mê Linh, Hà Nội) ngày 2010 khiến gia đình, thầy cô và bạn bè bàng hoàng, đau xót.
Theo giãi bày của L viết trong hai bức thư tuyệt mệnh gửi thầy cô và bạn bè: “Em rất buồn nhưng buộc phải làm thế để chứng minh em trong sạch”.
Dưới đây là nội dung hai bức thư:
Bức thư thứ nhất, L viết:
“Em chào Thầy và các bạn!
Em thật sự xin lỗi thầy vì đã sơ ý mà làm mất tiền của lớp. Em không biết ai đã lấy nữa nhưng cũng tại em thầy ạ! Bố em sẽ đền tiền giúp em, sẽ trả lại lớp 500.000 đồng mà em đánh mất. Em cảm ơn thầy đã tin tưởng em, cho em làm lớp trưởng. Những ngày qua em, đã được sống và học tập với các bạn rất vui. Xa các bạn, em rất buồn nhưng buộc phải làm thế để chứng minh em trong sạch. Thầy ơi, cho em xin lỗi vì đã để thầy nhắc”.
Bức thư tuyệt mệnh gửi thầy cô và bạn bè của em L..
Bức thư thứ hai, L. viết:
“Em chào Thầy và các bạn!
Em thành thật xin lỗi vì đã sơ ý mà làm mất tiền của lớp. Em không biết ai đã lấy nó nhưng em đã xin bố em tiền để trả lại lớp. Mong thầy thông cảm cho em. Em cảm ơn thầy đã tin tưởng mà cho em làm lớp trưởng, cho em được cùng học tập với các bạn. Nhưng nhiều khi em đã để thầy phải nhắc nhở.
Em xin lỗi! Sau cái chết này, em mong em sẽ chứng tỏ được mình trong sạch. Xa các bạn, thầy cô quả là một điều rất buồn nhưng dù sao em vẫn phải cảm ơn mọi người đã cho em học tập thật vui vẻ bên mọi người cùng những ngày tháng qua.
Các bạn luôn làm cho em vui vẻ, nhưng em đã làm gì buồn mong các bạn tha lỗi nhé!
Tạm biệt thầy và các bạn! Hãy học tốt nhé! Nhớ mãi những ngày qua...”
Trường THPT Tiền Phong – nơi em L đang theo học
Trước đó, khoảng 9h30 ngày 20/10, cả gia đình em Nguyễn Thị L. (học sinh lớp 10, trường THPT Tiền Phong (xã Mê Linh, huyện Mê Linh) bàng hoàng khi phát hiện con đứa con gái đã uống thuốc trừ cỏ để tự tử. Gia đình vội vàng đưa đưa L. lên cấp cứu tại Trung tâm y tế huyện Mê Linh rồi chuyển sang Viện 198 để tiến hành rửa ruột, phẫu thuật. Tuy nhiên, do thuốc độc ngấm quá lâu trong cơ thể nên đến khoảng 4h sáng ngày 21/10, L. đã tử vong.
Theo bệnh án của bệnh viện, em L. tử vong do bị ngộ độc thuốc độc, không có khả năng cứu vãn.
Di ảnh của em L
Theo tìm hiểu của phóng viên, ngày 18/10, thầy Trần Quốc Tuấn, giáo viên chủ nhiệm của L. đã đưa cho L. 500 ngàn tiền quỹ lớp để để chuẩn bị mua hoa tặng cô giáo và tổ chức 20/10 cho lớp học. Tuy nhiên, đến tối 19/10, khi L. mở cặp sách ra để lấy tiền thì phát hiện bị mất.
L. đã kể cho bố mình là Nguyễn Đình T. và xin bố tiền bù vào số tiền vừa làm mất. Bố L. đã gọi điện thoại cho thầy Trần Quốc Tuấn và bảo L. đã làm mất tiền quỹ lớp và xin cho con mình thôi giữ chức lớp trưởng. Thầy Tuấn đã khuyên phụ huynh của L. nên bình tĩnh và sẽ giải quyết sự việc khi gặp L. để trao đổi. Tuy nhiên, vì sợ nhiều bạn trong lớp xì xào điều tiếng nghĩ mình bị đổ oan nên L đã tìm đến cái chết để chứng minh mình trong sạch.
Điều đáng nói là trước khi em L. qua đời, lãnh đạo nhà trường cùng thầy giáo chủ nhiệm đã kịp thời đến thăm hỏi tình hình sức khỏe. Lúc đấy, L. đã rất yếu nhưng vẫn cố hỏi thầy giáo chủ nhiệm: “Thầy đã tìm ra người lấy trộm tiền của lớp chưa?”. Vì muốn L. an lòng, không phải khổ tâm thêm, thầy chủ nhiệm của L. đã nói dối là đã tìm ra học sinh lấy được.
Theo giãi bày của L viết trong hai bức thư tuyệt mệnh gửi thầy cô và bạn bè: “Em rất buồn nhưng buộc phải làm thế để chứng minh em trong sạch”.
Dưới đây là nội dung hai bức thư:
Bức thư thứ nhất, L viết:
“Em chào Thầy và các bạn!
Em thật sự xin lỗi thầy vì đã sơ ý mà làm mất tiền của lớp. Em không biết ai đã lấy nữa nhưng cũng tại em thầy ạ! Bố em sẽ đền tiền giúp em, sẽ trả lại lớp 500.000 đồng mà em đánh mất. Em cảm ơn thầy đã tin tưởng em, cho em làm lớp trưởng. Những ngày qua em, đã được sống và học tập với các bạn rất vui. Xa các bạn, em rất buồn nhưng buộc phải làm thế để chứng minh em trong sạch. Thầy ơi, cho em xin lỗi vì đã để thầy nhắc”.
Bức thư tuyệt mệnh gửi thầy cô và bạn bè của em L..
Bức thư thứ hai, L. viết:
“Em chào Thầy và các bạn!
Em thành thật xin lỗi vì đã sơ ý mà làm mất tiền của lớp. Em không biết ai đã lấy nó nhưng em đã xin bố em tiền để trả lại lớp. Mong thầy thông cảm cho em. Em cảm ơn thầy đã tin tưởng mà cho em làm lớp trưởng, cho em được cùng học tập với các bạn. Nhưng nhiều khi em đã để thầy phải nhắc nhở.
Em xin lỗi! Sau cái chết này, em mong em sẽ chứng tỏ được mình trong sạch. Xa các bạn, thầy cô quả là một điều rất buồn nhưng dù sao em vẫn phải cảm ơn mọi người đã cho em học tập thật vui vẻ bên mọi người cùng những ngày tháng qua.
Các bạn luôn làm cho em vui vẻ, nhưng em đã làm gì buồn mong các bạn tha lỗi nhé!
Tạm biệt thầy và các bạn! Hãy học tốt nhé! Nhớ mãi những ngày qua...”
Trường THPT Tiền Phong – nơi em L đang theo học
Trước đó, khoảng 9h30 ngày 20/10, cả gia đình em Nguyễn Thị L. (học sinh lớp 10, trường THPT Tiền Phong (xã Mê Linh, huyện Mê Linh) bàng hoàng khi phát hiện con đứa con gái đã uống thuốc trừ cỏ để tự tử. Gia đình vội vàng đưa đưa L. lên cấp cứu tại Trung tâm y tế huyện Mê Linh rồi chuyển sang Viện 198 để tiến hành rửa ruột, phẫu thuật. Tuy nhiên, do thuốc độc ngấm quá lâu trong cơ thể nên đến khoảng 4h sáng ngày 21/10, L. đã tử vong.
Theo bệnh án của bệnh viện, em L. tử vong do bị ngộ độc thuốc độc, không có khả năng cứu vãn.
Di ảnh của em L
Theo tìm hiểu của phóng viên, ngày 18/10, thầy Trần Quốc Tuấn, giáo viên chủ nhiệm của L. đã đưa cho L. 500 ngàn tiền quỹ lớp để để chuẩn bị mua hoa tặng cô giáo và tổ chức 20/10 cho lớp học. Tuy nhiên, đến tối 19/10, khi L. mở cặp sách ra để lấy tiền thì phát hiện bị mất.
L. đã kể cho bố mình là Nguyễn Đình T. và xin bố tiền bù vào số tiền vừa làm mất. Bố L. đã gọi điện thoại cho thầy Trần Quốc Tuấn và bảo L. đã làm mất tiền quỹ lớp và xin cho con mình thôi giữ chức lớp trưởng. Thầy Tuấn đã khuyên phụ huynh của L. nên bình tĩnh và sẽ giải quyết sự việc khi gặp L. để trao đổi. Tuy nhiên, vì sợ nhiều bạn trong lớp xì xào điều tiếng nghĩ mình bị đổ oan nên L đã tìm đến cái chết để chứng minh mình trong sạch.
Điều đáng nói là trước khi em L. qua đời, lãnh đạo nhà trường cùng thầy giáo chủ nhiệm đã kịp thời đến thăm hỏi tình hình sức khỏe. Lúc đấy, L. đã rất yếu nhưng vẫn cố hỏi thầy giáo chủ nhiệm: “Thầy đã tìm ra người lấy trộm tiền của lớp chưa?”. Vì muốn L. an lòng, không phải khổ tâm thêm, thầy chủ nhiệm của L. đã nói dối là đã tìm ra học sinh lấy được.