- "Giết chết" đứa con trong bụng vợ rồi giết vợ, tới phút cuối y mới rơi nước mắt tạ tội.
Bị cáo khiếm thị đứng lặng người trước vành móng ngựa không kiềm chế được cảm xúc khi thuật lại quá trình phạm tội, gây ra cái chết thương tâm cho người vợ. Nói lời sau cùng, bị cáo chỉ xin mức án tử hình để tạ tội với người vợ đã khuất...6
Câu chuyện bị cáo Tô Văn Tuấn khai tại Toà khiến nhiều người không khỏi xót xa cho bi kịch một gia đình. Tuấn xuất thân là một nông dân từ một làng quê Bắc bộ, nên duyên vợ chồng với chị Trần Thị Ngọc Lan khi hai người còn rất trẻ. Bao nhiêu năm cực nhọc “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” trên mảnh đất cằn sỏi đá, cặp vợ chồng vẫn không thoát khỏi cảnh đời nghèo khó. Tuấn cùng vợ quyết định rời bỏ lũy tre làng, đưa nhau vào Tp. Hồ Chí Minh kiếm kế mưu sinh.
Cuộc sống nơi thị thành cũng rất khó khăn, hai vợ chồng sống tạm bợ trong một căn phòng nhỏ, mải miết đi làm thuê kiếm sống. Số tiềnnai lưng ra kiếm hàng ngày đối vớinhững người dân nhập cư, lao động phổ thông, chỉ đủ trang trải cuộc sống bình thường ở chốn đô thị đắt đỏ. Thay vì phải thương yêuvợ, cùng nhau vượt lên hoàn cảnh khó khăn, Tuấn lại bắt đầu sa vào rượu chè. Sau mỗi lần uống say, Tuấn lại mắng nhiếc, thượng cẳng tay, hạ cẳng chân với vợ. Hai vợ chồng trẻ thường xuyên xảy ra tình trạng “cơm không lành, canh chẳng ngọt” khiến cuộc sống ngàycàng trở nên ngột ngạt.
Cho đến một ngày, chị Lan báo tin có bầu cho Tuấn với ý nghĩ khi sắplàm cha, Tuấn sẽ có trách nhiệm hơn. Thế nhưng, Tuấn cũng chẳng lấy đó làm vui mừng, y vẫn không thay tính đổi nết, thậm chí ngày càng hung hăng. Trong một lần lớn tiếng mắng vợ, bị một người hàng xóm can ngăn, Tuấn đùng đùng nổi giận xách con dao phay ra định chém kẻ dám can thiệp vàocông việc riêng của gia đình mình. Chị Lan hoảng hốt ngăn can liền bị Tuấn bạo hành khiến chị bị sảy thai. Đau đớn và oán hận, chị Lan suy sụp tinh thần. Thế nhưng, với sự vị tha, chị vẫn tự nhủ chắc người chồng cũng đau đớn, xót xakhông kém gì mình nên không yêucầu pháp luật truy cứu để chồng thoát khỏi vòng lao lý. Tất cả những gì có thể làm được chị đều làm với lòng vị tha và khát vọng Tuấn sẽ hối hận, thay đổi tính nết, vợ chồng sẽ làm lại từ đầu.
Sau một cơn bạo bệnh, thị lực của Tuấn bỗng suy yếu, không thể nhìn rõ. Không có đủ tiền điều trị nên chị Lan đành đưa Tuấn về quê để tiện bề chăm sóc. Những tháng ngày sau đó, mặc cho chị tận tâm tận lực lo lắng nhưng Tuấn vẫn không thương vợ. Cuối cùng, chị Lan quyết định thoát khỏi người chồng lạnh lùng, hung hãn, một mình trở lại Tp. Hồ Chí Minh tiếp tục cuộc đời làm thuê. Vài tháng sau đó, Tuấn tìm đến phòng trọ, nhiều lần yêu cầu chị về quê nhưng đều bị từ chối. Không đạt được mục đích, Tuấn nảy sinh một âm mưu độc ác…
Một buổi sáng, Tuấn nhờ chị Lan đưa đến bệnh viện xin hồ sơ bệnh án. Dù sao vẫn còn nghĩa tình, chị Lan đã đồng ý giúp đỡ người chồng khiếm thị. Sau khi ở bệnh viện ra, Tuấn lại ngỏ ý muốn chị đưa đến hội từ thiện thành phố nhưng do bận công việc nên chị Lan không thể đáp ứng. Chị gọi cho Tuấn một chiếc xe ôm và chu đáo đưa tiền cho người chồng. Tuynhiên, Tuấn bất ngờ khống chế vợ,rút dao đâm tới tấp. Mặc cho chị Lan vùng vẫy, bỏ chạy nhưng bị Tuấn vẫn quyết tâm thực hiện hành vi phạm tội đến cùng, đâm thâm nhiều nhát vào lưng cho đến khi người vợ tắt thở y mới buông tha.
Ngay cả khi ra đứng trước vành móng ngựa, ban đầu Tô Văn Tuấn vẫn không tỉnh ngộ, cho rằng do tuyệt vọng vì mù mắt nên mới gây án… Nhưng, khi nghe HĐXX phân tích pháp luật, đạo lý vợ chồng, Tuấn mới rưng rưng nước mắt ân hận, xin được nhận mức án cao nhất để tạ tội với vong linh người vợ quá cố. Xét tính chất hành vi phạm tội của bị cáo là quá dã man,tàn ác, không thể cải tạo, HĐXX quyết định loại bỏ Tô Văn Tuấn vĩnh viễn ra khỏi xã hội với mức ántử hình. Vụ án này cũng là bài học cho những người chồng nhẫn tâm,bạc tình..
Bị cáo khiếm thị đứng lặng người trước vành móng ngựa không kiềm chế được cảm xúc khi thuật lại quá trình phạm tội, gây ra cái chết thương tâm cho người vợ. Nói lời sau cùng, bị cáo chỉ xin mức án tử hình để tạ tội với người vợ đã khuất...6
Câu chuyện bị cáo Tô Văn Tuấn khai tại Toà khiến nhiều người không khỏi xót xa cho bi kịch một gia đình. Tuấn xuất thân là một nông dân từ một làng quê Bắc bộ, nên duyên vợ chồng với chị Trần Thị Ngọc Lan khi hai người còn rất trẻ. Bao nhiêu năm cực nhọc “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” trên mảnh đất cằn sỏi đá, cặp vợ chồng vẫn không thoát khỏi cảnh đời nghèo khó. Tuấn cùng vợ quyết định rời bỏ lũy tre làng, đưa nhau vào Tp. Hồ Chí Minh kiếm kế mưu sinh.
Cuộc sống nơi thị thành cũng rất khó khăn, hai vợ chồng sống tạm bợ trong một căn phòng nhỏ, mải miết đi làm thuê kiếm sống. Số tiềnnai lưng ra kiếm hàng ngày đối vớinhững người dân nhập cư, lao động phổ thông, chỉ đủ trang trải cuộc sống bình thường ở chốn đô thị đắt đỏ. Thay vì phải thương yêuvợ, cùng nhau vượt lên hoàn cảnh khó khăn, Tuấn lại bắt đầu sa vào rượu chè. Sau mỗi lần uống say, Tuấn lại mắng nhiếc, thượng cẳng tay, hạ cẳng chân với vợ. Hai vợ chồng trẻ thường xuyên xảy ra tình trạng “cơm không lành, canh chẳng ngọt” khiến cuộc sống ngàycàng trở nên ngột ngạt.
Cho đến một ngày, chị Lan báo tin có bầu cho Tuấn với ý nghĩ khi sắplàm cha, Tuấn sẽ có trách nhiệm hơn. Thế nhưng, Tuấn cũng chẳng lấy đó làm vui mừng, y vẫn không thay tính đổi nết, thậm chí ngày càng hung hăng. Trong một lần lớn tiếng mắng vợ, bị một người hàng xóm can ngăn, Tuấn đùng đùng nổi giận xách con dao phay ra định chém kẻ dám can thiệp vàocông việc riêng của gia đình mình. Chị Lan hoảng hốt ngăn can liền bị Tuấn bạo hành khiến chị bị sảy thai. Đau đớn và oán hận, chị Lan suy sụp tinh thần. Thế nhưng, với sự vị tha, chị vẫn tự nhủ chắc người chồng cũng đau đớn, xót xakhông kém gì mình nên không yêucầu pháp luật truy cứu để chồng thoát khỏi vòng lao lý. Tất cả những gì có thể làm được chị đều làm với lòng vị tha và khát vọng Tuấn sẽ hối hận, thay đổi tính nết, vợ chồng sẽ làm lại từ đầu.
Sau một cơn bạo bệnh, thị lực của Tuấn bỗng suy yếu, không thể nhìn rõ. Không có đủ tiền điều trị nên chị Lan đành đưa Tuấn về quê để tiện bề chăm sóc. Những tháng ngày sau đó, mặc cho chị tận tâm tận lực lo lắng nhưng Tuấn vẫn không thương vợ. Cuối cùng, chị Lan quyết định thoát khỏi người chồng lạnh lùng, hung hãn, một mình trở lại Tp. Hồ Chí Minh tiếp tục cuộc đời làm thuê. Vài tháng sau đó, Tuấn tìm đến phòng trọ, nhiều lần yêu cầu chị về quê nhưng đều bị từ chối. Không đạt được mục đích, Tuấn nảy sinh một âm mưu độc ác…
Một buổi sáng, Tuấn nhờ chị Lan đưa đến bệnh viện xin hồ sơ bệnh án. Dù sao vẫn còn nghĩa tình, chị Lan đã đồng ý giúp đỡ người chồng khiếm thị. Sau khi ở bệnh viện ra, Tuấn lại ngỏ ý muốn chị đưa đến hội từ thiện thành phố nhưng do bận công việc nên chị Lan không thể đáp ứng. Chị gọi cho Tuấn một chiếc xe ôm và chu đáo đưa tiền cho người chồng. Tuynhiên, Tuấn bất ngờ khống chế vợ,rút dao đâm tới tấp. Mặc cho chị Lan vùng vẫy, bỏ chạy nhưng bị Tuấn vẫn quyết tâm thực hiện hành vi phạm tội đến cùng, đâm thâm nhiều nhát vào lưng cho đến khi người vợ tắt thở y mới buông tha.
Ngay cả khi ra đứng trước vành móng ngựa, ban đầu Tô Văn Tuấn vẫn không tỉnh ngộ, cho rằng do tuyệt vọng vì mù mắt nên mới gây án… Nhưng, khi nghe HĐXX phân tích pháp luật, đạo lý vợ chồng, Tuấn mới rưng rưng nước mắt ân hận, xin được nhận mức án cao nhất để tạ tội với vong linh người vợ quá cố. Xét tính chất hành vi phạm tội của bị cáo là quá dã man,tàn ác, không thể cải tạo, HĐXX quyết định loại bỏ Tô Văn Tuấn vĩnh viễn ra khỏi xã hội với mức ántử hình. Vụ án này cũng là bài học cho những người chồng nhẫn tâm,bạc tình..